15+ Bài thơ về nắng bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông hay nhất

Bạn đang tìm kiếm những bài thơ về nắng và em, thơ về trời xanh mây trắng, bài thơ nắng sớm hay, ý nghĩa? Trong bài viết dưới đây, chúng tôi sẽ chia sẻ đến bạn 15+ bài thơ về nắng hay nhất, hy vọng sẽ giúp bạn có thêm nhiều sự lựa chọn. Hãy tham khảo nhé!

Bạn đang tìm kiếm những bài thơ về nắng và em, thơ về trời xanh mây trắng, bài thơ nắng sớm hay, ý nghĩa? Trong bài viết dưới đây, META sẽ chia sẻ đến bạn 15+ bài thơ về nắng hay nhất, hy vọng sẽ giúp bạn có thêm nhiều sự lựa chọn. Hãy tham khảo nhé!

Những bài thơ về nắng bốn mùa Xuân - Hạ - Thu - Đông

Những bài thơ về nắng, thơ nắng Xuân

Bài thơ 1: Mùa Xuân

Dung dăng dung dẻ
Dẫn trẻ đi chơi.
Mùa Xuân đến rồi
Ánh xuân tươi sáng.
Đám mây bông trắng
Nổi giữa trời xanh.
Gió đưa bồng bềnh
Cao vời lồng lộng.
Vườn thênh thang rộng
Cỏ non xanh rờn.
Hoa đào tươi thắm
Vườn xuân đầm ấm
Ríu rít chim ca.

Thơ: Sưu Tầm

Bài thơ 2: Bướm xuân

Con dốc vàng nắng xuân
Núi bừng hoa ngũ sắc
Chị em bướm bâng khuâng
Đến soi mình bên thác .
Chị tinh khôi áo trắng
Em biêng biếc áo xanh
Rồi áo hồng, áo đỏ
Một đàn bướm, xinh xinh.
Trong rừng chị chim hót
Triền suối anh vượn kêu
Hương hoa lan ngào ngạt
Mùa Xuân sao diễm kiều.
Chị em bướm thích quá
Chập chờn đôi cánh mơ
Giữa đôi bờ hoa lá
Cùng nhảy điệu slow.

Thơ: Sưu Tầm

Bài thơ 3: Nắng Xuân Về...

Nắng xuân về cho ấm áp không gian
Để cây cối khảy đàn buông điệu hát
Luồng khí hậu tinh nguyên đang dào dạt
Khuyến khích mầm, nảy hạt, trổ chồi cao

Nắng xuân về cho ngọn gió lao xao
Lùa khe khẽ cành đào mơn mởn sắc
Dang rộng đón nhánh mai vàng dày đặc
Rạng rỡ màu rải rắc những nguồn vui

Nắng xuân về cho ảm đạm tháo lui
Tầng mây xám ngủ vùi trong dĩ vãng
Đọt băng tuyết cũng im lìm thu dạng
Chỉ bầu trời quang đãng ánh lung linh

Nắng xuân về cho thưởng thức khang ninh
Người già trẻ đượm tình thân thắm thiết
Nét phấn khởi khiến tơ lòng mãnh liệt
Dễ dung hoà tay siết chặt bàn tay

Nắng xuân về cho chén rượu ngà say
Đôi trai gái tháng ngày vun hạnh phúc
Cả hai họ kết sui gia thúc dục
Sớm được nhìn sung túc cảnh bầy con

Nắng xuân về cho Bậu xoá héo hon
Chuỗi quá khứ đọng hòn lăn trên má
Bao mòn mỏi đợi chờ đươm lã chã
Qua hết rồi buồn bã lấp mồ sâu

Nắng xuân về lộng lẫy áo cô dâu
Xe kiệu cưới cau trầu xưa nguyện hứa
Nay bóng nguyệt đã tìm kia một nửa
Nhẹ xuyên rèm, bén lửa chuyện trăm năm.

Tác giả: Tam Muội

Bài thơ 4: Nắng Xuân

Nắng xuân rớt nhẹ vai mềm
Muôn tia hạnh phúc đưa duyên vào đời
Êm đềm một góc em ơi!
Nụ cười khép mở trên môi ai kìa
Nắng xuân thơ thẩn sớt chia
Ngọt bùi cay đắng ai dìa với ai?
Bên vườn cúc nói với mai
Ngập ngừng muôn thuở thương hoài nghìn năm
Nắng xuân nghiêng dáng dưới trần
Bướm ong dán mắt thềm sân coi mòi
Thương yêu cho bớt thiệt thòi
Vòng tay bé dại xăm soi nỗi lòng
Nắng xuân ghé ở môi hồng
Lạ lùng phảng phất giấc nồng yêu đương
Tình yêu ai đã khéo ươm
Nắng xuân trinh khiết nhịn nhường với ai?
Nắng xuân chạm bóng đôi tay
Ta thương nhau nhé cho say trăm lần.

Tác giả: Thiên Ân

Bài thơ 5: Tết đang vào nhà

Hoa đào trước ngõ
Cười vui sáng hồng
Hoa mai trong vườn
Rung rinh cánh trắng
Sân nhà đầy nắng
Mẹ phơi áo hoa
Em dán tranh gà
Ông treo câu đố
Tết đang vào nhà
Sắp thêm một tuổi
Đất trời nở hoa.

Thơ: Sưu Tầm

Thơ về nắng nóng, thơ nắng mùa hè

Bài thơ 1: Hoài niệm hè

Ngày tháng trôi qua nắng Hạ về
Âm thanh trỗi khúc nhạc đê mê
Gợi lòng quay lại Hè năm cũ
Ấm áp tình yêu rộn tiếng Ve

Cánh phượng ngày xưa mái tóc thề
Cài cành hoa thắm giữa chiều quê
Tay nắm đan tay chung hẹn ước
Sanh bước bên nhau nhuộm nắng Hè

Góc phượng ngày nao đã ước thề
Khắc tên hai đứa hẹn phu thê
Nay còn sót lại cung ai oán
Thổn thức tim lòng đơn tiếng Ve.

Thơ: Thánh Tâm

Bài thơ 2: Nắng vẫn hoài thương

Nắng muôn thủa vẫn nồng nàn như thế
Vẫn tia vàng như để dỗ dành hoa
Vẫn hong khô giọt lệ tủi hoen nhòa
Vẫn kiên định tháng năm qua nào đổi

Dù đôi bận cơn giông cuồng phủ lối
Ngăn cách đường nên lỗi hẹn hoa yêu
Nhưng tâm tư nắng vẫn nhớ thương nhiều
Vẫn nung nấu biết bao nhiêu hẹn hứa

Vẫn mơ ước duyên ngày kia ghép nửa
Đem bờ vai để dựa lúc hoa buồn
Vẫn mong chờ ve vuốt cánh hoa suôn
Mơ kề cạnh ấm áp nguồn hạnh phúc.

Thơ: Đoàn Phiên

Bài thơ 3: Nắng Hạ

Mới chớm đầu mùa Hạ
Mà đã nắng cháy da
Ve râm ran các ngả
Hè sang ôi, oi nồng

Nhành hoa hồng héo rũ
Tàn úa giữa trưa hè
Trời như đổ lửa về
Bao chùm lên khắp nẻo

Hà Nội ơi, mây kéo
Phiêu du tận nơi nào
Để nắng cứ xôn xao
Em nhìn vào hoa mắt

Trưa hè đường vắng ngắt
Hàng cây đứng im lìm
Bằng Lăng chẳng rung rinh
Phượng hồng như đỏ thẫm

Mồ hôi ai ướt đẫm
Mệt mỏi đứng bên đường
Khao khát ước mưa tuôn
Cho dịu dàng đôi chút!

Thơ: Thủy Cúc

Bài thơ 4: Mùa hè nắng nóng

Bình minh như giữa trưa !
Nắng chang chang đổ lửa
Nóng ập vào gõ cửa
Gió trốn biệt nơi đâu ?

Bầu trời cao thật cao
Nền trời trong leo lẻo
Đất cong mình dưới Nắng
Cây rủ lá che thân

Nắng tràn ngập khắp sân
Nhựa sôi trong cây sống
Mặt ao hồ nóng bỏng
Không gian ngập tiếng ve

Gạo tung hoa cháy bỏng
Phương đốt lửa giữa trời
Sợ quá mùa hè ơi !
Ở nơi đâu cũng nóng.

Thơ: Trần Nhạc

Bài thơ 5: Nắng mùa hè

Chào những chùm hoa nắng
Vương trên mái tóc em
Đọng trên má em hiền
Tô làn môi em đẹp...

Long lanh trong ánh mắt
Những giọt nắng mùa hè
Ngân đầy điệp khúc ve
Cho một mùa thương nhớ!

Thơ: Ngư Phạm

Thơ về nắng các mùa

Thơ về nắng mùa Thu

Bài thơ 1: Nắng Thu

Nắng Thu đẹp lắm Thu ơi
Không nóng gay gắt như thời… Hạ đâu.
Mềm mại se lạnh một mầu
Đong đưa Thu giữa nhịp cầu… đón Đông.

Nồng say, mang mác trong lòng
Nắng Thu thon thả thơm nồng… hương hoa.
Vàng rơi lá giát tình ta
Nhẹ bay trước ngõ như là… lụa bay.

Nắng Thu khấp khởi vương đầy
Gọi mời chị gió cùng mây… vào nhà.
Nắng Thu sao thật hiền hòa
Dịu êm, tha thiết như là… mắt em.

Tác giả: Trần Duy Ninh

Bài thơ 2: Nắng Thu đỏng đảnh

Tia nắng Thu quyện mùi thơm sữa cốm
Màu vàng xen trong lốm đốm mắt na
Gió dịu dàng vuốt ve buổi chiều tà
Hoa sen muộn đang ngả màu hồng đậm.

Tia nắng chiều buông từng sợi thật chậm
Sợ đêm về làn sương ngậm lạnh se
Nắng vương vấn ôm ấp từng cành me
Níu gữi lại bên hè tia vàng ấm.

Yêu mùa Thu sáng sớm kia lấm tấm
Giọt sương Thu mỏng mảnh lẫn nắng mai
Nắng đỏng đảnh đổ bóng mình vươn dài
Xua màn sương chạy hoài đâu chẳng biết.

Nắng mùa Thu điệu đà sao đáng ghét
Làm hanh hao từng vệt trên lá non
Tia nắng Thu lay lắt những giận hờn
Chẳng nhẹ nhàng mơn man trên vòm lá.

Tác giả: Hạnh Nguyễn

Bài thơ 3: Nắng phai

Biết rằng lỡ một lời yêu
Mà anh đã hẹn trong chiều lá rơi
Thu nay đã nhạt sắc trời
Không còn ong bướm lả lơi ngoài vườn

Biết rằng lỡ nhịp yêu thương
Định mệnh ngang trái trên đường em qua
Anh đi em biết là xa
Mứa sầu lên một kiếp hoa phong trân

Biết rằng tình yêu hiến dâng
Sẽ là vô nghĩa cho lần trót yêu
Biết rằng lá đổ trong chiều
Nắng hồng tắt liệm mây phiêu… bồng bềnh…

Xa nhau thôi nhé cố quên
Thu nhòa nước mắt gió lên tình buôn…

Tác giả: Sóng Trào

Bài thơ 4: Nắng Thu 2

Thu về rồi sao hạ cháy còn vương
Để nắng nóng như khác thường quy luật
Nhìn hàng cây hong như làm khô tất
Để không gian khe khắt cả là vàng

Cứ ngỡ rằng đã đến độ thu sang
Trời dịu mát báo thu vàng Hà Nội
Bao ước mơ được vui như ngày hội
Nắm tay nhau đi trên lối đường xưa

Rõ ràng rồi đây là nóng giao mùa
Trời nghịch cảnh vì không xua hạ cháy
Người ở đâu? Hay giống trời thu vậy
Chẳng dịu dàng như thường thấy thu qua

Nóng hạ vương làm héo những cánh hoa
Héo luôn cả chất mặn mà tình ái
Ông trời ạ! Hãy ban mưa dàn trải
Để thu vàng được “mát mái, thuận chèo”.

Tác giả: Hồ Như

Thơ về nắng mùa Đông

Bài thơ 1: Gửi Nắng Mùa Đông

Em gửi cho anh chút nắng hồng.
Để anh say nắng, ấm mùa Đông.
Môi mềm một đóa mơn man ngọt.
Thỏa lòng ước muốn những mông lung.

Em gửi cho anh ửng má hồng.
Dưới nắng hanh buồn lẫn sắc xuân.
Tình nồng âu yếm đời muôn thuở
Mãi mãi cùng anh chẳng biết buồn.

Em gửi tình em say giấc nồng.
Cuộn tròn trong kén những thầm mong.
Đêm về nỗi nhớ dài da diết.
Trăn trở tình kia bao nhớ nhung.

Say nồng đắm đuối cuối mùa Đông.
Hồn lặng bâng khuâng những rỗng không.
Khắc khoải đông về vương nỗi nhớ?
Gửi ấm đông về, vạt nắng hong.

Tác giả: Ngọc Quang Hà

Bài thơ 2: Gửi Nắng Mùa Đông

Hãy gửi về em chút nắng hồng
Cho hồn sưởi lại lúc vào đông
Bầy chim nhảy nhót trên hàng lá
Lũ sóc tung tăng giữa cánh đồng
Suối biếc soi hình tràn giọt nhớ
Hoa vàng lộ dáng lấp đồi thông
Làn môi son phấn ngày đêm đợi
Một nụ hôn say thật ấm nồng.

Tác giả: Abha

Bài thơ 3: Nắng mùa Đông

Nắng của mùa Đông cũng lạnh lùng
Như tình lãng mạn bỏ đời chung
Chiều say mặt biển chờ mây nhúng
Tối dỗi hồn trăng chợt lửa bùng
Nát mảnh thơ sầu rơi vãi rụng
Tan chiều khói nhạt vỡ tàn bung
Người đi chẳng ngại lòng nao núng
Để bước đường quen bỗng ngại ngùng.

Tác giả: Lê Cảnh Tiến

Bài thơ 4: Nhặt nắng mùa Đông

Tôi ngồi nhặt nắng vá mùa Đông
khâu mảnh hanh hao để ấm lòng
có sợi bấc nồng khâu chẳng hết
quãng ngày dài mãi phía chiều không.

Dúm sương sương mỏng se se khói
lạnh cả chân mây lẫn đoạn chiều
vết sẹo hôn hoàng bầm tím mãi
chảy tràn trên xóm ngõ đìu hiu.

Gió gió ngông cuồng xô đứt nắng
dây dây từng vệt giá như đồng
khói bếp láng giềng run rẩy đắng
một mùi rơm hẩm mấy mưa giông.

Tôi nhặt nắng mùa khâu tháng chạp
sưởi long đong mẹ, nhọc nhằn cha
tóc vương chiều vội mây sang bạc
cầm nắm mùa quê tết nhập nhòa.

Tác giả: Hàn Tương Thi

Bài thơ 5: Vạt nắng mùa Đông

Đâu rồi tia nắng ở ngoài sân?
Băng giá từ xa kéo thật gần
Ánh mắt, nụ cười em cũng lạnh
Làm anh thèm chút nắng mùa Xuân

Nắng đang trốn ở phương nào nhỉ?
Em biết làm ơn chỉ hộ dùm
Có giấu xin hoàn anh ít vạt
Kẻo trời viễn xứ rét căm căm

Đời anh rách nát tựa mùa Đông
Xa vắng màu xanh buổi hạ hồng
Giọt nắng bên trời tan mấy độ
Nhờ em vá hộ kiếp long đong

Đời anh đủ lạnh rồi em nhé...
Lạnh kiếp tha hương với bẻ bàng
Anh níu mặt trời trên đỉnh núi
Hong tình xưa ấm lúc mùa sang.

Tác giả: Minh Tường

Trên đây là bài thơ về nắng mà chúng tôi muốn chia sẻ đến bạn đọc. Cảm ơn bạn đã quan tâm theo dõi bài viết của chúng tôi!

Bạn đang xem: 15+ Bài thơ về nắng bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông hay nhất

Chuyên mục: Giải trí

Chia sẻ bài viết